- content:
Thời thanh xuân của mỗi chúng ta
Chắc hẳn mỗi chúng ta đã được nghe đến câu nói: “Thanh xuân là khoảng thời gian tươi đẹp nhất, quý giá nhất”. Thanh xuân của tôi - “khoảng trời kỉ niệm” của tôi - gắn liền với một nơi mà tôi dành trọn tình cảm của mình, một nơi lưu giữ những điều tuyệt vời nhất - Khoảng trời ấy là Trường Học Viện Chính Sách và Phát Triển - APD - nơi tôi đang theo học.
Tháng 11 về, đem theo những cơn gió se lạnh, những cơn mưa bất chợt rửa trôi những bụi mờ thời gian, chào đón một mùa đông đặc trưng của miền Bắc. Chút bất thường của thời tiết cũng khiến lòng người xao động, bỗng chốc tôi lại muốn gửi một chút nhớ, một chút thương, một chút yêu đong đầy nơi sâu thẳm, những cảm xúc vấn vương thầm kín. Đó là cảm xúc ấm áp của những tháng ngày cùng sống, cùng học tập, trưởng thành ở APD. Khoảng thời gian được học tập nơi đây không phải quá dài nhưng cũng đủ để tôi cảm thấy tự hào về bản thân, về chính ngôi trường mình đã lựa chọn.
Tôi vẫn mơ sẽ trở thành một nhà kinh doanh giỏi, đó là ước mơ từ thuở bé. Tôi vẫn hình dung về hình ảnh mình trong tương lai là một nhà kinh doanh thành đạt, luôn hết mình với công việc, góp phần đưa nền kinh tế Việt Nam phát triển. Tôi đã tìm hiểu thông tin về các trường đại học kinh tế, nơi có thể giúp mình ươm mầm, nuôi dưỡng, phát triển cũng như thực hiện được ước mơ và hoài bão của mình. Duyên may và cũng là tình cờ, tôi biết đến APD trong cả biển thông tin về các trường đại học. Tôi được nghe các anh chị tư vấn cũng như các bạn học khóa trước nói rằng: APD là một môi trường học tập mở, công bằng, văn minh, học thật, thi thật... Tôi thật sự ấn tượng với những lời nhận xét đó, và tôi nhanh chóng quyết định lựa chọn APD là nơi tôi gắn bó cho chặng đường sinh viên của mình.
Một khoảng thời gian ôn thi đại học chăm chỉ, chịu nhiều mệt mỏi, áp lực, có những lúc thoái trí, tôi muốn bỏ cuộc, nhưng cứ nghĩ đến một ngày nào đó được đặt chân đến nơi đây, trở thành một phần của APD, tôi lại cố gắng, cố gắng hơn nữa. Và rồi những nỗ lực của chính mình đã được đền đáp xứng đáng. Ngày cầm trên tay giấy báo nhập học, tôi đã muốn hét lên vì vui mừng. Sự hi vọng của tôi dành cho Học Viện cứ thế lớn dần lên và tôi bắt đầu vẽ ra trong đầu một viễn cảnh tươi đẹp về cuộc sống mới khi trở thành tân sinh viên APD.
Tôi nhớ như in cái ngày đầu tiên tôi đặt chân tới Học Viện. Cảm giác như đang mơ, vừa vui mừng, hạnh phúc lại vừa thấy lo lắng, bất an. Biết bao nhiêu suy nghĩ vẩn vơ cứ luẩn quẩn trong cái đầu nhỏ bé của tôi. Học viện của tôi dưới nắng thu trông thật đẹp, khung cảnh sân trường xôn xao, rộn ràng, băng rôn, khẩu hiệu chào đón tân sinh viên nhập học được căng lên khắp nơi từ ngoài cổng trường vào đến sảnh. Các anh chị sinh viên khóa trước nhiệt tình và thân thiện chỉ dẫn chúng tôi làm thủ tục nhập học nên mọi việc thật dễ dàng và trôi chảy, cảm giác cũng ấm áp ngay từ ngày đầu. Bên cạnh đó mỗi góc sân trường còn có các hoạt động văn nghệ, hát múa khiến cho phụ huynh học sinh rất phấn khởi và vui vẻ. Từ giây phút ấy, những mặc cảm, lo lắng dường như tan biến, tôi đã bị hút ngay vào không khí hoạt động của nhà trường và cảm thấy hạnh phúc khi mình từ nay đã được gắn hai tiếng ‘sinh viên” của APD, ước mơ giờ đã trở thành hiện thực.